Nông nghiệp, nông thôn trong thơ ca Đồng Tháp
Cập nhật ngày: 16/10/2013 03:21:40
Bên cạnh những vần thơ sáng tác về tình yêu đôi lứa, nhân tình thế thái, gần đây, các tác giả thơ Đồng Tháp đã cho ra mắt người yêu thơ nhiều tác phẩm thơ viết về đề tài nông nghiệp, nông dân, nông thôn. Đó là hình ảnh người nông dân miệt mài bên đồng ruộng hay hình ảnh của những dòng sông, cánh đồng lúa, con đường làng và mảnh đất quê hương đang từng ngày thay da đổi thịt.
Đồng Tháp là một vùng đất giàu tiềm năng trong sản xuất nông nghiệp, một nền nông nghiệp hiện đại đang chuyển mình. Có lẽ điều này đã gợi nên nhiều cảm hứng cho tác giả thơ khi viết về vùng đất nơi mà mình đã từng sinh ra và gắn bó suốt thời gian dài hay chí ít cũng đã từng đặt chân đến. Đó là những dòng thơ của Bằng Lăng khi tác giả “Tản mạn một chiều trên đất Tháp”: “Lúa chuyển mình, đồng ruộng xanh tươi/Đất tăng sản nụ cười vang khắp chốn/ Quê hương ta ngập tràn sen bất tận/ Hạnh phúc ngọt ngào phơi phới tuổi đôi mươi”.
Khi nền nông nghiệp tỉnh nhà đang từng ngày phát triển, có những người con sau một thời gian rời xa quê nhà đã trở về lại đất quê, để rồi thốt lên: “Ta về lại đất quê thôi/ Còn chút mộng xin gửi thời gian quê/Mùa xin giữ lại chân đê/Dầm dầm bùn đất giấy lề còn thơ” (Thôi ta về - Hữu Nhân).
Chứng kiến những hình ảnh sinh động của đời sống thường ngày trên quê hương mình, các tác giả thơ Đồng Tháp cũng đã trải lòng mình theo những vần thơ mượt mà, nhẹ nhàng nhưng không kém phần sâu lắng: “Trang giấy trắng nở hoa/Ngoài kia hạt lúa đâm chồi/Xanh cánh đồng bát ngát/Xa xa khói cuốn lên trời câu hát/Khát vọng ngày mai làm rạng rỡ quê mình” (Học trò vùng quê - Ngọc Điệp), hay trong “Lời xuân”, tác giả Nguyễn Văn Nghiêm viết: “Tôi ngửi được hương xuân/Trong những đống rơm thơm mồ hôi ngày thu hoạch lúa/Hương từ những vườn xoài, vườn quýt trĩu quả chờ xuân”.
Mùa nước mùa em, Đất, Tháp Mười, Em hát lên, Những luống cày, Khúc mùa quê,... là những bài thơ viết về người nông dân Đồng Tháp bên những cánh đồng hay sinh sống, làm ăn trên miền sông nước: “Theo em đi mình thăm lưới gỡ câu/Cái nghề này ngày xưa ba gặp má/Nặng ân tình trong nhẹ tênh từng con cá/Em có mặt trên đời giọng sóng ấm lời ru” (Khúc mùa quê - Nguyễn Thị Kim Tuyến).
Hay đó là những hy vọng, là niềm tin của người nông dân chân chất: “Ngày nay tôi không còn đất/Ba ngồi lặng tựa cõi mê/Tháng năm theo mùa đi tới/Phù sa nay vẫn chưa về/ Ngày mai con tôi sẽ lớn/Đất này cố giữ hồn quê/Triền đê theo mùa phơi phới/Phù sa hẹn một ngày về”.
Thái Thị Phượng