Chiếc võng quê tôi

Cập nhật ngày: 30/11/2015 03:59:23

Trong kí ức tuổi thơ của tôi, tôi vẫn thường thấy nhiều bãi bố được trồng um tùm, bạt ngàn. Tôi không hiểu họ trồng nó để làm gì, một loại cây chỉ để bọn trẻ con chúng tôi dùng để chơi nhà chòi, làm tàu thả trôi sông... và nhiều trò của bọn trẻ con. Một lần, tôi thấy người ta chặt bố bó thành bó, đem về tuốt vỏ rồi phơi, tôi hỏi mấy cô, bác trong xóm: “Lấy bố để làm gì?” và họ bảo: “Về đương võng cho tụi bây nằm”. Hóa ra để có một chiếc võng bằng bố, bền chắc thì không dễ chút nào, nó đòi hỏi sự tỉ mỉ, khéo tay và cả sự kiên nhẫn của người làm.

Chiếc võng mang đầy kỉ niệm tuổi thơ. Những ngày còn bé, mỗi buổi trưa mẹ thường đưa võng ru tôi ngủ. Tiếng kẽo kẹt đu đưa, cái nắng hanh hanh của mùa hè, cùng với những lời ru ngọt ngào của mẹ “Ầu ơ...ví dầu cầu ván đóng đinh, cầu tre lắc lẻo gập ghềnh khó đi...”, đưa tuổi thơ chìm sâu vào những giấc mơ đẹp. Chiếc võng như vòng tay ấm áp của mẹ âu yếm những đứa con thương yêu. Và dù đã trưởng thành, chắc chắn rằng không một ai có thể quên được kỉ niệm thân thương với những điệu ru à ơi mượt mà ấm áp của mẹ.

Một ngày ở làng quê trôi qua thật bình yên, êm ả! Một điều lạ, nhưng thật ra chẳng lạ gì đối với người dân ở nông thôn, mỗi nhà đều có ít nhất hai đến ba chiếc võng. Nào là võng để cho các cụ lão nằm nghỉ trưa sau buổi sáng tất bật công việc, nào là võng cho tụi trẻ con nằm ngủ hay đùa giỡn... Rồi thông thường cứ những lúc ra đồng, người ta cũng đem theo võng mắc tạm những thân cây để nằm nghỉ trưa, tán gẫu...

 Hình tượng chiếc võng đơn thuần vậy thôi, nhưng nó đã đi vào văn hóa của dân tộc, đong đầy cả một kho tàng Văn học Việt Nam, đó là những vần thơ, điệu hò, câu hát, những câu ca dao chứa đựng cả tâm hồn dân tộc, gợi nhớ về tình yêu đôi lứa, về những bà mẹ. Chiếc võng đã mang con người đến gần với nhau bằng tất cả sự yêu thương... sự bình dị, đọng lại với biết bao kí ức về một thời để nhớ để thương.

Tôi tin rằng dù tuổi thơ có trôi qua, nhưng những đứa con trên đất Việt vẫn sẽ nhớ mãi những chiếc võng bình dị, đời thường mà khó có một nơi nào có được.

CẨM TÚ

< Trở về trang trước
Gửi bình luận của bạn



Tin cùng chuyên mục
Các tin khác