Những lá thư trong bàn học
Cập nhật ngày: 25/01/2016 12:22:55
Ai đã từng đi qua tuổi học trò hẳn đã hơn một lần nhận được những lá thư từ ngăn bàn học của mình. Những lá thư nhỏ nhắn xinh xinh, nhiều khi chỉ là một mẩu giấy vuông bằng bàn tay với lời hỏi tên, làm quen, kết bạn. Vậy đó mà cũng làm ta hồi hộp lắm mỗi lần mở ra, tựa như đang được mở một món quà hay một điều bí mật. Mà không hồi hộp sao được khi chưa biết ai là người gởi lá thư ấy cho mình, có đúng là người vẫn ngồi cùng một chỗ nhưng học khác buổi hay chỉ là một trò đùa tinh nghịch nào đó từ một đứa bạn cùng lớp.
Tôi nhớ năm học lớp mười hai, tôi đã nắn nót viết không biết bao nhiêu lá thư như thế. Qua lá thư đầu tiên tôi biết được người ngồi cùng chỗ nhưng khác buổi với mình tên Hạnh học lớp mười một. Nét chữ màu mực tím của em thật đẹp, đều tăm tắp và nghiêng nghiêng mềm mại. Nét chữ ấy buộc tôi phải đi sớm hơn vào mỗi buổi học nếu không muốn bị lũ bạn ma mãnh xung quanh biết được, cướp mất thư và bày đủ trò trêu ghẹo.
Những lá thư mỗi ngày một dài thêm, từ “bạn tên gì học lớp mấy?”, dần dần là những câu chuyện vui buồn ở lớp, khó khăn trong việc học hành. Rồi chúng tôi kể cho nhau nghe về sở thích, ước mơ của mình... Qua những lá thư nhỏ, chúng tôi trở thành bạn, thành anh em thân thiết với nhau từ lúc nào chẳng rõ. Những ngày cuối năm học, trong lá thư để lại cho tôi, Hạnh gởi kèm hai con bướm phượng với lời chúc một kết quả thi thật tốt. Tôi hẹn gặp Hạnh và tặng em một món quà nhỏ, đấy là cây viết mực màu xanh, màu của tình bạn, của cả niềm hy vọng.
Và, những lá thư trong bàn học cùng hai con bướm phượng của em đã chắp cánh cho tình bạn của chúng tôi bay cao và bay xa lắm.
Tin chắc rằng bạn cũng giống như tôi, cũng nhớ mình của một thời tuổi dại, nhớ những lá thư trong hộc bàn cùng biết bao tình bạn hồn nhiên, trong trẻo ngày xưa.
Nguyễn Giang San